Lúc đọc quyển sách này, bạn sẽ tự hỏi có phải mình đang thấy một chàng trai, mặc kệ mùi đời qua những dòng văn chăng ? Thoải mái sống, thoái mái vui chơi. Có những người bạn chí cốt, những ký ức, những niềm vui. Quyển sách đáng đọc, giống như tác giả đã nói. Đọc xong không đọng lại gì về nhân văn, đạo đức cả đâu. Chỉ là những mảnh ký ức, tác giả ghi lại để người người theo đó tìm về bản ngã trong mình.
“Đinh Vũ Hoàng Nguyên mất rạng sáng 23 tháng Ba năm 2012, đúng sinh nhật lần thứ 38. Chàng nhà thơ này chưa có thơ xuất bản, nhà văn này không có truyện ngắn đăng báo, họa sĩ này chưa có triển lãm cá nhân.Nhưng tất cả những ai từng biết Nguyên qua blog Lão thầy bói già, qua Facebook với nick Đinh Vũ Hoàng Nguyên đều đã kịp chiêm ngưỡng những bức họa tràn trề màu xanh hy vọng của Nguyên, đã kịp say sưa theo dõi những truyện ngắn Nguyên post lên mạng làm nhiều kỳ, lôi cuốn, hồi hộp, cười đau cả ruột mà nước mắt ứa ra lặng lẽ.”- Báo Tuổi trẻ
“Coi chữ nghĩa là một cuộc chơi nghiêm túc, Đinh Vũ Hoàng Nguyên hoàn toàn xa lạ với sự nhạt, là bi kịch của bất kỳ ai thiết tha với nghệ thuật, và là thảm họa cho người thưởng thức, chẳng cứ văn chương.”- Nhà văn Lê Minh Hà